Gặp gỡ


Gia đình




Tình Mẹ

(Mừng siêu thọ mẹ Trần Thị Mẫn 100 tuổi)
Mừng mẹ địa thọ bách xuân
Thương yêu cũng lắm gian truân cũng nhiều
Sáu tuổi mẹ mất bà yêu
Tuổi thơ mẹ chịu bao điều cực thân
Đêm dài mẹ thức cùng trăng
Thương thay mẹ phải ở ăn nhà người
Mười ba tuổi mẹ lớn rồi
Người làng trên đến ngỏ lời kết duyên
Thế là bến đến có thuyền
Đinh ninh giữ chọn lời nguyền sắc son
Mẹ sinh được bảy người con
Cha mẹ nuôi lớn lên còn được năm
Lo cho con được học hành
Cơm khoai đủ bữa, áo lành, ấm thân
Giặc Pháp, giặc Mỹ ngoại xâm
Ba con bộ đội ba lần về hai
Quê nghèo ít lúa nhiều khoai
Nông nhàn mẹ lại hai vai chợ Chiền
Hái chè góp, gấp gom tiền
Nuôi con đại học đầu tiên trong làng
Việc nhà việc nước đảm đang
Gia phong tứ đại an khang thuận hòa
Giờ đây con cháu chăm bà
Cháu chắt hiếu thảo thật là phúc to
Mẹ từng khuya sớm chăm lo
Chồng con cháu chắt tiền đồ bình yên
Mẹ là cô tấm thảo hiền
Công - dung - ngôn - hạnh yêu tin trọn đời
Mẹ là dâu thảo tuyệt vời
Dựng xây cành Ngọc rạng ngời tổ tông
Mẹ là biển cả mênh mông
Mẹ là dòng suối mát trong tình đời
Mẹ là trăng sáng nơi nơi
Mẹ là bóng mát che đời cháu con
Năm con mười tám cháu tròn
Ba tư chắt, những chồi non sáng ngời
Chắp tay lạy tạ đất trời
Đã nuôi dưỡng Mẹ cuộc đời trăm năm.
Xuân Kỷ Sửu

con dâu Lê Thị Kim Liên

Tóc em

Tặng Kim Liên

Tuổi thơ... buộc tóc đuôi gà
Học sinh... chải tóc mượt mà nhung đen
Cán bộ... tết tóc hai bên
Đôi rồng múa lượn Chân lên tới đầu
Ngắm nhìn từ trước... đến sau
Người đâu!..?.. Mà lại đúng câu "ông bà"
"Hàm răng mái tóc" kiêu sa
Ai mà có được... quả là Trời cho...!

Dừa

Nghĩa Bình nổi tiếng dừa Xiêm
Trái tròn như thể dừa Em quê nhà
Mát lòng anh lúc đường xa
Bê dừa mà tưởng như là bên Em.
3/1977

Xưởng chè Mộc Châu


Tặng nông trường Mộc Châu
Thảo Nguyên nổi tiếng hoa ban
Mộc Châu nổi tiếng có hang vườn đào
Thi nhau anh cuốc, em cào
Xưởng chè sơ tán lắp vào trong hang

Qua Mỹ dù có bay ngang
Làm sao biết được đang sấy chè
Trền trời giặc Mỹ có nghe
Mùi thơm thơm ngát hương chè Mộc Châu.
Mộc Châu 19/05/1967

Chơi Tam Đảo


Đến chân Tâm Đảo, lòng xốn xang
Thông reo suối hát mừng khách sang
Đường lên Tam Đảo... con Rồng lượn...
Bát ngát rừng xanh nhuốm nắng vàng.
Trèo lên hai đảo ấy... cao... cao!
Mà thấy đào kia... đẹp nhường nào!
Đá trải khe sâu, rừng xanh thẳm
Lần lên, lần xuống... thích làm sao!
Đến chơi Tam Đảo... tuyệt là hay
Chân trèo dốc đá, tóc vờn mây
Tai ù... mũi, miệng tranh nhau thở
Mỏi gối, chồn chân... mà vẫn say.

Hương chè Tây Nguyên

Kỷ niệm công trình được Tổng Công Đoàn VN
Tặng bằng lao động sáng tạo lần thứ 3
Giám đốc đón tôi như một người thân
Công nhân tiếp tôi tình Chi thiết
Chỉ có nắng Tây Nguyên là khắc nghiệt
Đưa gió về thăm hỏi chay đen da
Đak Đoa ơi! Đak Đoa.
Tôi đã về đây với nông trường
Được cùng làm việc giữa thân thương
Sốt rét - Ful rô ngăn sao nổi
Ta sẽ làm chè thơm ngát hương.
Nông trường Đak Đoa 10/10/1984

Anh Nguyễn Văn Trỗi và tên Lính Ngụy

"Hãy nhớ lấy lời tôi"
"Việt Nam muôn năm"
"Hồ Chí Minh muôn năm"
"Đả đảo đế quốc Mỹ"...

Có nghe gì không hỡi anh lính Ngụy
Những tiếng thét vang trời
Của anh Trỗi của mười bốn triệu người
Đang vùng dậy diệt loài khát máu.

Anh lính Miền nam ơi - Vì ai mà chiến đấu
Phải chăng Tổ quốc Anh: nước Mỹ xa xăm
Phải chăng vì bọn bán nước buôn dân
Đem sức trẻ làm tôi cho quỷ

Mấy năm qua tay sai, giặc Mỹ
Gây bao nhiêu tội ác tày trời
Máu chảy A Chê, mối thù Phú Lợi
Tiếng thét Hương Điền, Phú Hữu, Sông Hương
Chung đã giết những người con bất khuất kiên cường
Vì họ đấu tranh cho hòa bình công lý.

Anh lính Ngụy Miền nam, Anh có nhớ
Mía ngọt, dừa thơm ai đốt cháy vàng
Ai phá nhà anh? Ai cướp mùa màng
Ai?!!!

Chính nó là giặc Mỹ
Chính nó là bè lũ lâu la
Tội ác tày trời do chúng gây ra
Nhất định đất không dung, trời không thứ

Anh lính Ngụy miền nam anh có nhớ
Đất mẹ của anh là đất thành đồng
Bán rẻ quê hương sao nỡ bằng lòng
Theo đế quốc biến miền nam thành địa ngục

Anh lính Ngụy miền nam... đứng theo lũ giặc
Hãy mau mau thoát khỏi kiếp thiêu thân
Trở về đi về với nhân dân
Quay súng lại bắn tan giặc Mỹ.

Anh lính miền nam... Ơi anh lính Ngụy
Cha mẹ đang chờ, vợ đợi, con mong
Trở về đi về với nhân dân
Quay súng lại bắn tan giặc Mỹ.
15-10-1964

Đến Điện Biên Phủ


Đến hầm Đờ - Cát - Tơ - Ri (DECASTRES)
Thoảng nghe như có tiếng gì đâu đây
Thì ra... vọng dưới hầm này
Tiếng thằng tướng giặc giơ tay xin hàng.
Điện Biên Phủ 30/11/1967

Vượt đèo Pha Đin

Đường lên dốc đá tai mèo
Cỡi mây lùa gió ta trèo Pha đin
Nhớ ta trăng cũng theo lên
Trăng cùng ta thức thâu đêm vượt đèo.
11/1967

Tấm lòng cha mẹ

Trong nhà con của mẹ cha
Ra ngoài xã hội con là thành viên
Mẹ cha có mấy lời khuyên
Các con suy ngẫm thấy nên thì làm

Đừng chủ quan

Trong cuộc sống đường đời khúc khủy quá

Đừng chủ quan - Phải thực sự khách quan
Mỗi bước chân đi thận trọng chớ vội vàng
Có như vậy sau này không ân hận.

Tiền bạc

Thế gian ai chẳng thích tiền
Vì tiền có lắm thế quyền chứ sao!
Nhiều tiền sung sướng biết bao
Tham tiền cũng lắm kẻ vào nhà giam

Nhớ câu "tiền bạc, nghĩa vàng"
Lắm tiền giàu, nghĩa sống càng văn minh
Đồng tiền bất nghĩa nên khinh
Đồng tiền quý giá do mình làm ra

Kiếm tiền khó lắm đấy mà!
Có người làm mãi mới ra vài hào
Nghề tinh kếm dễ làm sao
Danh thơm mà lại thu bao nhiêu đồng...

Có tiền nên tính cách dùng
Biết dùng hiệu quả, tăng phần làm ra
Tiêu tiền như phá ấy mà
Phí công tìm kiếm, hóa ra không tiền.

Làm việc

Bất kỳ làm một việc gì

Cũng nên cân nhắc nghĩ suy kỹ càng
Mục tiêu cần đặt: rõ ràng
Rồi sau mới chọn cách làm cho hay
Thời cơ làm được hôm nay
Đừng có chời đợi để ngày hôm sau
Nên biết giới hạn đến đâu
Để rồi tính trước lo sau mà phòng
Có việc giữ kín trong lòng
Tùy việc bàn với cộng đồng tham gia
Đừng làm việc hại người ta
Cùng làm, cùng hưởng mới là khôn ngoan

Nhiều khi hỏng việc vì tham
Biết mình, hiểu việc giỏi làm thành công

Học hành


Nhớ câu "ăn vóc học hay"
Làm người có học mới may hơn người
Học hành là chuyện suốt đời
Cần gì học ấy - biết rồi học thêm

"Không thầy đó mày làm nên"
Là người tài - đức chớ quên học hành
Đức, tài là gốc công danh
Tài cao, đức tốt gia đình Vinh hoa

Nhân nào quả ấy đấy mà
Khổ công học tập ắt là thành công.

Làm con

Làm con: hiếu thảo mẹ cha
Kính trên nhường dưới biết ta biết mình
Biết yêu, biết ghét, biết khinh
Biết điều phải, trái văn minh trên đời
Con ơi nên biết thế thời
Biết làm điều thiện nói lời của tâm

Xuân 1990

Quê ta


Quê ta có dốc Bánh Khô
Eo Già Truông Sẻ, Khe Hồ, Nọng Tranh
Đá Chồng, đá Dựng, Bức Thành
Núi Thung như mũi tên xanh Chọc trời
Núi rừng gắn bó với đời
Hái chè đốn củi săn mồi đốt than
Xanh tươi lắm bạc nhiều vàng
Núi rừng góp đuổi nghèo nàn đi xa...
Đẹp thay là biển Quê ta
Hòn Mê bơi giữa bao la biển trời
Thuyền bè vào lộng ra khơi
Như đàn hải điểu dưới trời tự do
Tuy tăng cỡi sóng nhấp nhô
Mái chèo đưa nhịp khoan hò - hò khoan
Chiều chiều trên bãi cát vàng
Đàn chim về tổ rộn ràng vui chung
Buồn nâu thuyền ấp bên lòng
Cá tôm góp đuổi bần cùng đi xa...

Đồng quê biết mấy thiết tha
Cồn Mây, Vườn nến, Bầu bà, đồng Kiêu
Đồng quê lúa ít... khoai nhiều
Lúa khoai góp đuổi đói nghèo đi xa...


Từ ngày cách mạng quê ta
Có ăn có học có hoa bên thềm
Có hoa trên áo cô em
Có hoa nở giữa trái tim ta mình

Thưởng rượu

Tặng vợ hiền
Rượu ngon là vợ sắm cho
Để chồng thưởng thức khỏi lo hết còn
Chiều về bên vợ bên con
Nâng ly rượu bở cơm ngon khỏe người
Rượu vào mà chẳng lắm lời
Rượu vào chỉ thấy tình đời vui thêm.

Ở Hoàng Liên Sơn

Tặng Kim Liên

Đã từng ở núi Hoàng Liên
Bơi dòng sông Chảy, trèo lên Thác bà
Sờ tay níu ngọn Sa Pa
Mây vờn quanh trán thơm hoa đào cười
Phăng Xi Phăng cao nhất đây rồi
Leo lên trèo xuống đất trời ngả nghiêng.

Bóng em

Hà thành đón nắng mai
Nở nhành hoa tim tím
Hoa có thương nhớ ai?
Mà lòng ta bịn rịn!...
Tây hồ tràn nắng trưa
Sen hồng thi nhau nở
Hương bay theo gió đưa
Gọi lòng ta thương nhớ!...
Bách khoa trong nắng chiều
Nhìn về quê xa lắc
Thấy bóng em thân yêu
Chạy trên đồng hợp tác!...

Chung

Năm qua anh đến bên nhà

Thấy em chăm bón vười hoa cạnh phòng
Trồng hoa em những thầm mong
Ngày mai rồi sẽ hoa lòng nở xuân
Giếng trong in bóng người thân
Hàng cau ngả bóng bên sân quả nhiều
Đẹp thay ơi buổi nắng chiều
Em ngồi giúp mẹ quay đều guồng tơ
Tơ vàng thêu dệt ước mơ
Đời em là cả bài thơ hiền hòa...

Hè này anh lại đến nhà
Liếc trông đã thấy vườn hoa nở vàng
Đầu em vấn chiếc khăn tang
Em ngồi khóc mẹ hai hàng lệ rơi
Từ đây cuộc sống mồ côi
Riêng tư nặng gánh cuộc đời đảm đang

Chung tỉnh, chung cảnh, chung tang
Chung buồn, chung tủi, ta càng thủy chung.

Hè 1959

Nhà em

Nhà em có một giàn trầu
Nhà anh có một vườn cau quả nhiều
Trầu em chăm sóc sớm chiều
Cau anh vun xới bao nhiêu tháng ngày
Trầu em vừa ngọt vừa cay
Cau anh vừa ngọt vừa say má hồng
Cau trầu đôi bạn thủy chung
Mai rồi trầu sẽ leo cùng cây cau.
1958